文章目录
函数极限:函数在一点处的极限
学习过数列极限后,现在考虑另一种极限,即 函数极限。
函数在点 x 0 x_0 x0 处的极限:定义
定义(在
x
0
x_0
x0 处的极限):设函数
f
(
x
)
f(x)
f(x) 在点
x
0
x_0
x0 的某个去心邻域
U
o
(
x
0
,
ρ
)
U^{o}(x_0,\rho)
Uo(x0,ρ) 中有定义,即存在
ρ
>
0
\rho>0
ρ>0,使得
U
o
(
x
0
,
ρ
)
⊆
D
f
。
U^{o}(x_0,\rho) \subseteq D_f \text{。}
Uo(x0,ρ)⊆Df。
若存在实数
A
A
A,使得对于任意给定的
ϵ
>
0
\epsilon>0
ϵ>0,存在
δ
>
0
(
δ
<
ρ
)
\delta>0(\delta<\rho)
δ>0(δ<ρ),使得当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,成立
∣
f
(
x
)
−
A
∣
<
ϵ
,
|f(x)-A|<\epsilon \text{,}
∣f(x)−A∣<ϵ,
则称
A
A
A 是函数
f
(
x
)
f(x)
f(x) 在点
x
0
x_0
x0 处的 极限,记作
lim
x
→
x
0
f
(
x
)
=
A
或
f
(
x
)
→
A
(
x
→
x
0
)
。
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A \quad \text{或} \quad f(x)\rightarrow A (x \rightarrow x_0) \text{。}
x→x0limf(x)=A或f(x)→A(x→x0)。
若不存在具有上述性质的实数 A A A,则称函数 f ( x ) f(x) f(x) 在点 x 0 x_0 x0 处 不存在极限。
注:注意与数列极限的区别,函数极限中,没有 发散
这一概念。
函数极限定义的符号表述:
lim
x
→
x
0
f
(
x
)
=
A
⟺
∀
ϵ
>
0
,
∃
δ
>
0
,
∀
x
(
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
)
:
∣
f
(
x
)
−
A
∣
<
ϵ
.
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A \Longleftrightarrow \forall \epsilon>0,\exists \delta>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta):|f(x)-A|<\epsilon.
x→x0limf(x)=A⟺∀ϵ>0,∃δ>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ):∣f(x)−A∣<ϵ.
函数在点 x 0 x_0 x0 处的极限:性质
唯一性
定理(唯一性):若函数 f ( x ) f(x) f(x) 在点 x 0 x_0 x0 处存在极限,则极限值唯一。
证明:反证法。
不妨设 A , B ∈ R A,B\in \mathbb{R} A,B∈R 均为函数 f ( x ) f(x) f(x) 在点 x 0 x_0 x0 处的极限,按照极限的定义,对于任意给定的 ϵ > 0 \epsilon>0 ϵ>0,
- ∃ δ 1 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 1 ) : ∣ f ( x ) − A ∣ < ϵ 2 \exists \delta_1>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_1):|f(x)-A|<\frac{\epsilon}{2} ∃δ1>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ1):∣f(x)−A∣<2ϵ;
- ∃ δ 2 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 2 ) : ∣ f ( x ) − B ∣ < ϵ 2 \exists \delta_2>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_2):|f(x)-B|<\frac{\epsilon}{2} ∃δ2>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ2):∣f(x)−B∣<2ϵ。
取
δ
=
min
{
δ
1
,
δ
2
}
\delta = \min \{\delta_1,\delta_2\}
δ=min{δ1,δ2},由三角不等式,当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,有
∣
A
−
B
∣
≤
∣
f
(
x
)
−
A
∣
+
∣
f
(
x
)
−
B
∣
<
ϵ
2
+
ϵ
2
=
ϵ
.
|A-B|\le |f(x)-A|+|f(x)-B| <\frac{\epsilon}{2} +\frac{\epsilon}{2} =\epsilon.
∣A−B∣≤∣f(x)−A∣+∣f(x)−B∣<2ϵ+2ϵ=ϵ.
由 ϵ \epsilon ϵ 的任意性( ϵ \epsilon ϵ 可任意接近 0 0 0),可知 A = B A=B A=B。
证毕
局部保序性
定理(局部保序性):设函数
f
(
x
)
f(x)
f(x)、
g
(
x
)
g(x)
g(x) 在点
x
0
x_0
x0 处的极限分别为
A
A
A 和
B
B
B,若
A
>
B
A>B
A>B,则存在
δ
>
0
\delta>0
δ>0,使得当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,成立
f
(
x
)
>
g
(
x
)
。
f(x)>g(x) \text{。}
f(x)>g(x)。
证明:
设函数 f ( x ) f(x) f(x) 与 g ( x ) g(x) g(x) 在 x 0 x_0 x0 处的极限分别为 A A A 和 B B B,取 ϵ 0 = A − B 2 \epsilon_0=\frac{A-B}{2} ϵ0=2A−B,则
- ∃ δ 1 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 1 ) : ∣ f ( x ) − A ∣ < ϵ 0 = A − B 2 \exists \delta_1>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_1):|f(x)-A|<\epsilon_0=\frac{A-B}{2} ∃δ1>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ1):∣f(x)−A∣<ϵ0=2A−B,即: f ( x ) > A + B 2 f(x)>\frac{A+B}{2} f(x)>2A+B;
- ∃ δ 2 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 2 ) : ∣ g ( x ) − B ∣ < ϵ 0 = A − B 2 \exists \delta_2>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_2):|g(x)-B|<\epsilon_0=\frac{A-B}{2} ∃δ2>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ2):∣g(x)−B∣<ϵ0=2A−B,即: g ( x ) < A + B 2 g(x)<\frac{A+B}{2} g(x)<2A+B;
因此,取
δ
=
min
{
δ
1
,
δ
2
}
\delta = \min \{\delta_1,\delta_2\}
δ=min{δ1,δ2},当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,有
f
(
x
)
>
A
+
B
2
>
g
(
x
)
。
f(x)>\frac{A+B}{2}>g(x) \text{。}
f(x)>2A+B>g(x)。
证毕
给出下面图示,帮助理解(比如, ϵ \epsilon ϵ 是任意给定的,为什么取 ϵ 0 = A − B 2 \epsilon_0=\frac{A-B}{2} ϵ0=2A−B?)
推论:设
lim
x
→
x
0
f
(
x
)
=
A
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A
x→x0limf(x)=A,
B
B
B 为一常数,且
A
>
B
A>B
A>B,则存在
δ
>
0
\delta>0
δ>0,使得当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,成立
f
(
x
)
>
B
。
f(x) >B \text{。}
f(x)>B。
证明 1:局部保序性(令
g
(
x
)
=
B
g(x)=B
g(x)=B 为常函数)。
证明 2:
A
>
B
A>B
A>B,由实数系的稠密性,存在
A
>
C
>
B
A>C>B
A>C>B,取
0
<
ϵ
<
A
−
C
0<\epsilon<A-C
0<ϵ<A−C,则
∃
δ
>
0
,
∀
x
(
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
)
:
∣
f
(
x
)
−
A
∣
<
ϵ
<
A
−
C
,
\exists \delta>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta):|f(x)-A|<\epsilon<A-C \text{,}
∃δ>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ):∣f(x)−A∣<ϵ<A−C,
即
f
(
x
)
>
C
>
B
f(x)>C>B
f(x)>C>B 得证。
证毕
推论:设
lim
x
→
x
0
f
(
x
)
=
A
≠
0
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A \ne 0
x→x0limf(x)=A=0,则存在
δ
>
0
\delta>0
δ>0,使得当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,成立
∣
f
(
x
)
∣
>
∣
A
∣
2
。
|f(x)|>\frac{|A|}{2} \text{。}
∣f(x)∣>2∣A∣。
证明 1:上述推论的推论。显然当
A
≠
0
A \ne 0
A=0 时,
∣
A
∣
>
∣
A
∣
2
|A|>\frac{|A|}{2}
∣A∣>2∣A∣。
lim
x
→
x
0
f
(
x
)
=
A
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A
x→x0limf(x)=A,则
∀
ϵ
>
0
,
∃
δ
>
0
,
∀
x
(
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
)
:
∣
f
(
x
)
−
A
∣
<
ϵ
。
\forall \epsilon>0,\exists \delta>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta):|f(x)-A|<\epsilon\text{。}
∀ϵ>0,∃δ>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ):∣f(x)−A∣<ϵ。
由三角不等式,有
∣
∣
f
(
x
)
∣
−
∣
A
∣
∣
≤
∣
f
(
x
)
−
A
∣
<
ϵ
,
||f(x)|-|A|| \le |f(x)-A|<\epsilon \text{,}
∣∣f(x)∣−∣A∣∣≤∣f(x)−A∣<ϵ,
令
g
(
x
)
=
∣
f
(
x
)
∣
g(x)=|f(x)|
g(x)=∣f(x)∣,则
lim
x
→
x
0
∣
g
(
x
)
∣
=
∣
A
∣
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}|g(x)|=|A|
x→x0lim∣g(x)∣=∣A∣,而
∣
A
∣
>
∣
A
∣
2
|A|>\frac{|A|}{2}
∣A∣>2∣A∣,由上述结论,
g
(
x
)
=
∣
f
(
x
)
∣
>
∣
A
∣
2
g(x)=|f(x)|>\frac{|A|}{2}
g(x)=∣f(x)∣>2∣A∣。
证明 2:仿照数列极限中的相似理论。
证毕
局部保不等式性
定理(局部保不等式性):设函数
f
(
x
)
f(x)
f(x)、
g
(
x
)
g(x)
g(x) 在点
x
0
x_0
x0 处的极限分别为
A
A
A 和
B
B
B,若存在
ρ
>
0
\rho>0
ρ>0,使得当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
ρ
0<|x-x_0|<\rho
0<∣x−x0∣<ρ 时,
g
(
x
)
≤
f
(
x
)
g(x) \le f(x)
g(x)≤f(x),则
B
≤
A
。
B \le A \text{。}
B≤A。
证明 1:反证法。
假设
B
>
A
B>A
B>A,则由函数极限的 局部保序性
,存在
δ
>
0
\delta>0
δ>0,使得当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,
g
(
x
)
>
f
(
x
)
g(x)>f(x)
g(x)>f(x)。
而根据条件,存在 ρ > 0 \rho>0 ρ>0,使得当 0 < ∣ x − x 0 ∣ < ρ 0<|x-x_0|<\rho 0<∣x−x0∣<ρ 时, g ( x ) ≤ f ( x ) g(x) \le f(x) g(x)≤f(x),取 η = min { ρ , δ } \eta=\min \{\rho,\delta\} η=min{ρ,δ},则当 0 < ∣ x − x 0 ∣ < η 0<|x-x_0|<\eta 0<∣x−x0∣<η 时,既有 g ( x ) > f ( x ) g(x)>f(x) g(x)>f(x),又有 g ( x ) ≤ f ( x ) g(x) \le f(x) g(x)≤f(x),从而产生矛盾,因此 B ≤ A B \le A B≤A。
证毕
证明 2:利用数列极限保序性的证明思想。
lim x → x 0 f ( x ) = A , lim x → x 0 g ( x ) = B \underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A,\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}g(x)=B x→x0limf(x)=A,x→x0limg(x)=B,因此,对于任意给定的 ϵ > 0 \epsilon>0 ϵ>0,
- ∃ δ 1 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 1 ) : ∣ f ( x ) − A ∣ < ϵ \exists \delta_1>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_1):|f(x)-A|<\epsilon ∃δ1>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ1):∣f(x)−A∣<ϵ,即: f ( x ) < A + ϵ f(x)<A+\epsilon f(x)<A+ϵ;
- ∃ δ 2 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 2 ) : ∣ f ( x ) − B ∣ < ϵ \exists \delta_2>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_2):|f(x)-B|<\epsilon ∃δ2>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ2):∣f(x)−B∣<ϵ,即: g ( x ) > B − ϵ g(x)>B-\epsilon g(x)>B−ϵ;
因此,取 δ = min { δ 1 , δ 2 } \delta = \min \{\delta_1,\delta_2\} δ=min{δ1,δ2},当 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 0<|x-x_0|<\delta 0<∣x−x0∣<δ 时,有 B − ϵ < A + ϵ B-\epsilon<A+\epsilon B−ϵ<A+ϵ,即: B < A + 2 ϵ B <A+2\epsilon B<A+2ϵ。
现在,证明 B ≤ A B \le A B≤A,反证法。
假设 B > A B>A B>A,则 B − A > 0 B-A>0 B−A>0,不妨取 ϵ = B − A 2 \epsilon=\frac{B-A}{2} ϵ=2B−A,带入 B < A + 2 ϵ B <A+2\epsilon B<A+2ϵ 即有: B < B B<B B<B,从而产生矛盾,因此 B ≤ A B \le A B≤A。
证毕
局部有界性
定理(局部有界性):若实数 A A A 为函数 f ( x ) f(x) f(x) 在点 x 0 x_0 x0 处的极限,则存在 δ > 0 \delta>0 δ>0 ,使得 f ( x ) f(x) f(x) 在去心邻域 U o ( x 0 , δ ) U^{o}(x_0,\delta) Uo(x0,δ) 中有界。
证明:
A A A 是一个特定的实数,因此一定可以取常数 m , M m,M m,M ,使得 m < A < M m<A<M m<A<M。
令
g
(
x
)
=
m
g(x)=m
g(x)=m,
h
(
x
)
=
M
h(x)=M
h(x)=M,则由 局部保序性
,:
- ∃ δ 1 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 1 ) : f ( x ) > g ( x ) = m \exists \delta_1>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_1):f(x)>g(x)=m ∃δ1>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ1):f(x)>g(x)=m;
- ∃ δ 2 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 2 ) : f ( x ) < h ( x ) = M \exists \delta_2>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_2):f(x)<h(x)=M ∃δ2>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ2):f(x)<h(x)=M;
取
δ
=
min
{
δ
1
,
δ
2
}
\delta = \min \{\delta_1,\delta_2\}
δ=min{δ1,δ2},当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,有
m
<
f
(
x
)
<
M
。
m<f(x)<M\text{。}
m<f(x)<M。
即函数 f ( x ) f(x) f(x) 在去心邻域 U o ( x 0 , δ ) U^{o}(x_0,\delta) Uo(x0,δ) 中有界。
证毕
夹逼性
定理(夹逼性):设函数
g
(
x
)
g(x)
g(x)、
h
(
x
)
h(x)
h(x) 在点
x
0
x_0
x0 处的极限均为
A
A
A,若存在
ρ
>
0
\rho>0
ρ>0,使得当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
ρ
0<|x-x_0|<\rho
0<∣x−x0∣<ρ 时,成立
g
(
x
)
≤
f
(
x
)
≤
h
(
x
)
g(x)\le f(x) \le h(x)
g(x)≤f(x)≤h(x),则有
lim
x
→
x
0
f
(
x
)
=
A
。
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A \text{。}
x→x0limf(x)=A。
证明:
lim x → x 0 g ( x ) = lim x → x 0 h ( x ) = A \underset{x \rightarrow x_0}{\lim}g(x)=\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}h(x)=A x→x0limg(x)=x→x0limh(x)=A,因此, ∀ ϵ > 0 \forall \epsilon>0 ∀ϵ>0,
- ∃ δ 1 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 1 ) : ∣ g ( x ) − A ∣ < ϵ \exists \delta_1>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_1):|g(x)-A|<\epsilon ∃δ1>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ1):∣g(x)−A∣<ϵ,即: g ( x ) > A − ϵ g(x)>A-\epsilon g(x)>A−ϵ;
- ∃ δ 2 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 2 ) : ∣ h ( x ) − A ∣ < ϵ \exists \delta_2>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_2):|h(x)-A|<\epsilon ∃δ2>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ2):∣h(x)−A∣<ϵ,即: h ( x ) < A + ϵ h(x)<A+\epsilon h(x)<A+ϵ;
取
δ
=
min
{
δ
1
,
δ
2
}
\delta = \min \{\delta_1,\delta_2\}
δ=min{δ1,δ2},当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,有
A
−
ϵ
<
g
(
x
)
≤
f
(
x
)
≤
h
(
x
)
<
A
+
ϵ
。
A-\epsilon<g(x)\le f(x) \le h(x)<A+\epsilon\text{。}
A−ϵ<g(x)≤f(x)≤h(x)<A+ϵ。
即
lim
x
→
x
0
f
(
x
)
=
A
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A
x→x0limf(x)=A。
证毕
函数在点 x 0 x_0 x0 处的极限:运算
(线性)相加运算
定理:设函数
f
(
x
)
f(x)
f(x)、
g
(
x
)
g(x)
g(x) 在点
x
0
x_0
x0 处的极限分别为
A
A
A 和
B
B
B,则成立
lim
x
→
x
0
(
α
f
(
x
)
+
β
g
(
x
)
)
=
α
⋅
A
+
β
⋅
B
(
α
,
β
为常数
)
。
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}\left(\alpha f(x)+\beta g(x)\right)=\alpha \cdot A +\beta \cdot B \quad (\alpha,\beta \text{为常数})。
x→x0lim(αf(x)+βg(x))=α⋅A+β⋅B(α,β为常数)。
证明:
lim x → x 0 f ( x ) = A , lim x → x 0 g ( x ) = B \underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A,\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}g(x)=B x→x0limf(x)=A,x→x0limg(x)=B,因此, ∀ ϵ > 0 \forall \epsilon>0 ∀ϵ>0,
- ∃ δ 1 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 1 ) : ∣ f ( x ) − A ∣ < ϵ \exists \delta_1>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_1):|f(x)-A|<\epsilon ∃δ1>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ1):∣f(x)−A∣<ϵ;
- ∃ δ 2 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 2 ) : ∣ g ( x ) − B ∣ < ϵ \exists \delta_2>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_2):|g(x)-B|<\epsilon ∃δ2>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ2):∣g(x)−B∣<ϵ。
取
δ
=
min
{
δ
1
,
δ
2
}
\delta = \min \{\delta_1,\delta_2\}
δ=min{δ1,δ2},由当三角不等式,
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,有
∣
(
α
f
(
x
)
+
β
g
(
x
)
)
−
(
α
⋅
A
+
β
⋅
B
)
∣
≤
∣
α
∣
⋅
∣
f
(
x
)
−
A
∣
+
∣
β
∣
⋅
∣
g
(
x
)
−
B
∣
<
(
∣
α
∣
+
∣
β
∣
)
⋅
ϵ
.
\left|\left(\alpha f(x) +\beta g(x)\right) - \left(\alpha \cdot A + \beta \cdot B\right)\right| \le |\alpha|\cdot|f(x)-A| +|\beta|\cdot |g(x)-B| < (|\alpha|+|\beta|)\cdot \epsilon.
∣(αf(x)+βg(x))−(α⋅A+β⋅B)∣≤∣α∣⋅∣f(x)−A∣+∣β∣⋅∣g(x)−B∣<(∣α∣+∣β∣)⋅ϵ.
即:
lim
x
→
x
0
(
α
f
(
x
)
+
β
g
(
x
)
)
=
α
⋅
A
+
β
⋅
B
(
α
,
β
为常数
)
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}\left(\alpha f(x)+\beta g(x)\right)=\alpha \cdot A +\beta \cdot B \quad (\alpha,\beta ~ \text{为常数})
x→x0lim(αf(x)+βg(x))=α⋅A+β⋅B(α,β 为常数) 得证。
证毕
相乘运算
定理:设函数
f
(
x
)
f(x)
f(x)、
g
(
x
)
g(x)
g(x) 在点
x
0
x_0
x0 处的极限分别为
A
A
A 和
B
B
B,则成立
lim
x
→
x
0
(
f
(
x
)
⋅
g
(
x
)
)
=
A
⋅
B
。
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}(f(x)\cdot g(x))=A\cdot B \text{。}
x→x0lim(f(x)⋅g(x))=A⋅B。
证明:
lim
x
→
x
0
f
(
x
)
=
A
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}f(x)=A
x→x0limf(x)=A,由函数极限的 局部有界性
,存在
δ
1
>
0
\delta_1>0
δ1>0,使得当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
1
0<|x-x_0|<\delta_1
0<∣x−x0∣<δ1 时,存在
M
>
0
M>0
M>0,使得
f
(
x
)
≤
M
f(x) \le M
f(x)≤M。
lim x → x 0 g ( x ) = B \underset{x \rightarrow x_0}{\lim}g(x)=B x→x0limg(x)=B,因此, ∀ ϵ > 0 \forall \epsilon>0 ∀ϵ>0,
-
∃ δ 2 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 2 ) : ∣ f ( x ) − A ∣ < ϵ \exists \delta_2>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_2):|f(x)-A|<\epsilon ∃δ2>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ2):∣f(x)−A∣<ϵ;
-
∃ δ 3 > 0 , ∀ x ( 0 < ∣ x − x 0 ∣ < δ 3 ) : ∣ g ( x ) − B ∣ < ϵ \exists \delta_3>0,\forall x(0<|x-x_0|<\delta_3):|g(x)-B|<\epsilon ∃δ3>0,∀x(0<∣x−x0∣<δ3):∣g(x)−B∣<ϵ。
取
δ
=
min
{
δ
1
,
δ
2
}
\delta = \min \{\delta_1,\delta_2\}
δ=min{δ1,δ2},由三角不等式,当
0
<
∣
x
−
x
0
∣
<
δ
0<|x-x_0|<\delta
0<∣x−x0∣<δ 时,有
∣
f
(
x
)
g
(
x
)
−
A
B
∣
=
∣
f
(
x
)
(
g
(
x
)
−
B
)
+
B
(
f
(
x
)
−
A
)
∣
≤
∣
f
(
x
)
∣
⋅
∣
g
(
x
)
−
B
∣
+
∣
B
∣
⋅
∣
f
(
x
)
−
A
∣
<
(
∣
X
∣
+
∣
B
∣
)
⋅
ϵ
.
|f(x)g(x)-AB|=|f(x)(g(x)-B)+B(f(x)-A)| \le |f(x)|\cdot |g(x)-B|+|B| \cdot |f(x)-A|<(|X|+|B|)\cdot \epsilon.
∣f(x)g(x)−AB∣=∣f(x)(g(x)−B)+B(f(x)−A)∣≤∣f(x)∣⋅∣g(x)−B∣+∣B∣⋅∣f(x)−A∣<(∣X∣+∣B∣)⋅ϵ.
即:
lim
x
→
x
0
(
f
(
x
)
⋅
g
(
x
)
)
=
A
⋅
B
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}(f(x)\cdot g(x))=A\cdot B
x→x0lim(f(x)⋅g(x))=A⋅B 得证。
证毕
相除运算(除数不为零)
定理:设函数
f
(
x
)
f(x)
f(x)、
g
(
x
)
g(x)
g(x) 在点
x
0
x_0
x0 处的极限分别为
A
A
A 和
B
B
B,其中
B
≠
0
B \ne 0
B=0,则成立
lim
x
→
x
0
f
(
x
)
g
(
x
)
=
A
B
(
B
≠
0
)
。
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}\frac{f(x)}{g(x)}=\frac{A}{B}\quad (B \ne 0)\text{。}
x→x0limg(x)f(x)=BA(B=0)。
证明:
推论:若
lim
x
→
x
0
g
(
x
)
=
B
≠
0
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}g(x)=B \ne 0
x→x0limg(x)=B=0,则成立:
lim
x
→
x
0
1
g
(
x
)
=
1
B
。
\underset{x \rightarrow x_0}{\lim}\frac{1}{g(x)}=\frac{1}{B} \text{。}
x→x0limg(x)1=B1。
证明:上述定理中
f
(
x
)
=
1
f(x)=1
f(x)=1 为常函数的特殊情形。
函数在点 x 0 x_0 x0 处的极限:函数极限与数列极限的关系
定理(Heine 定理):函数
f
(
x
)
f(x)
f(x) 在点
x
0
x_0
x0 处的极限为
A
A
A 的充分必要条件:任意满足条件
lim
n
→
∞
x
n
=
x
0
,
且
x
n
≠
x
0
(
n
=
1
,
2
,
3
,
⋯
)
\underset{n \rightarrow \infty}{\lim}x_n=x_0,~ \text{且} ~ x_n \ne x_0(n=1,2,3,\cdots)
n→∞limxn=x0, 且 xn=x0(n=1,2,3,⋯) 的数列
{
x
n
}
\{x_n\}
{xn},其函数值数列
{
f
(
x
n
)
}
\{f(x_n)\}
{f(xn)} 成立:
lim
n
→
∞
f
(
x
n
)
=
A
。
\underset{n \rightarrow \infty}{\lim}f(x_n)=A \text{。}
n→∞limf(xn)=A。
Heine 定理
常被用于证明某个函数的极限不存在!
事实上,在 Heine 定理
中,我们只关心函数
f
(
x
)
f(x)
f(x) 在点
x
0
x_0
x0 处是否存在极限,而并不关心在
x
0
x_0
x0 处的极限值为多少。因此,Heine 定理
有如下等价描述:
定理(Heine定理)’: 函数 f ( x ) f(x) f(x) 在点 x 0 x_0 x0 处存在极限的充分必要条件:任意满足条件 lim n → ∞ x n = x 0 , 且 x n ≠ x 0 ( n = 1 , 2 , 3 , ⋯ ) \underset{n \rightarrow \infty}{\lim}x_n=x_0,~ \text{且} ~ x_n \ne x_0(n=1,2,3,\cdots) n→∞limxn=x0, 且 xn=x0(n=1,2,3,⋯) 的数列 { x n } \{x_n\} {xn},其函数值数列 { f ( x n ) } \{f(x_n)\} {f(xn)} 收敛。
参考文献
[1] 陈纪修,於崇华,金路著. 数学分析 上册. 第2版. 北京:高等教育出版社. 2004.05.
[2] 华东师范大学数学系编. 数学分析 上册. 第4版. 北京:高等教育出版社. 2010.7.